Ngân Xuyến cùng với Bạc Huyền Sâm đã đến được công ty của Hạ Bán Tử. Cô vô cùng phấn khích vì đây là lần đầu cô dùng thân phận là một người vợ chính thức của Bán Tử đến gặp anh. Khuôn mặt cô không giấu được niềm hạnh phúc mà cứ nở một nụ cười tươi tắn, ngây ngốc nhìn con số màu đỏ đang nhảy lên, sắp đưa cô đến với người chồng yêu quý của mình. 
“Rầm...” 
Thang máy bất ngờ ngưng hoạt động, dừng ngay tại chỗ, đến cả đèn cũng mất luôn. Ngân Xuyến hoang mang bấm liên tục vào tầng muốn đến trên bảng số nhưng không có tác dụng. Cô ấn vào nút cứu trợ ở cuối dãy bảng số và chờ đợi cứu viện đến. 
“Bạc Huyền Sâm, ôm tôi.” 
Ngân Xuyến bất ngờ nhào vào lòng của cậu khiến cho cậu chết lặng vài giây. Cậu cảm nhận được hơi ấm của cô cùng với sự run rẩy không ngừng, giống như cô đang sợ hãi điều gì đó vậy. Huyền Sâm nhẹ nhàng vỗ vào lưng của cô mà gặng hỏi: 
“Thiếu phu nhân sao vậy? Người vẫn ổn chứ?” 
Ngân Xuyến nhắm nghiền hai mắt lại, giọng nói của cô thể hiện rõ sự sợ hãi tột độ: “Tôi...sợ bóng tối.” 
Hồi mới lên 12 tuổi, cô bị một đám bắt cóc tống tiền, nhốt một mình cô trong một cái tủ gỗ cũ nát. Chuột cùng gián bò lổm ngổm xung quanh đó khiến cô sợ đến co rúm cả người lại. Thế nhưng nó vẫn chưa đáng sợ bằng việc cô suýt chút nữa đã bị thiêu sống trong cái tủ gỗ đó. Cô còn nhớ rất rõ, lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-la-nguoi-tinh-cua-toi/2862005/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.