🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bạc Huyền Sâm trầm lặng vài giây. Cậu không ngờ cô vẫn có tâm trạng mời cậu ăn mấy loại hoa quả mà chồng cô ấy vứt đi. Mặc dù đồ ăn vẫn rất tươi ngon nhưng cậu lại có cảm giác mình giống như là một đứa ăn cơm thừa cá cạnh mà chủ nhân vứt bỏ vậy. Cậu đã chọn làm vệ sĩ của cô để báo thù giúp mẹ thì cũng phải chịu thôi, lấy lòng quân cơ cũng là một chuyện nên làm.



Bạc Huyền Sâm ngoan ngoãn nếm thử một miếng táo, mùi vị của nó cũng không tồi. Kỹ thuật cắt táo và chọn táo của Ngân Xuyến thực sự rất tốt, miếng nào miếng nấy cũng đều rất ngon và ngọt. Ngân Xuyến thấy cậu ăn rất ngon miệng cô cũng tiện tay lấy ăn thử một miếng.



Giọng cô có chút chua chát mà thở dài: “Ngon thật, nhưng anh ấy lại không thích...”



Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Bạc Huyền Sâm có thể thấy được nét đượm buồn của cô. Một nỗi đau khó tả khi bị người chồng của bản thân vứt bỏ chăng? Tuy nhiên đó chỉ là cảm xúc trong thoáng chốc, bây giờ cô vẫn nở một nụ cười vô cùng tươi tắn mà nhìn anh. Ánh mắt của cô lúc này giống như một chú thỏ trắng thuần khiết đang nói chuyện với một người bạn thỏ khác vậy.



Bạc Huyền Sâm chống tay lên bàn, ánh mắt kiên định nhìn cô, “Vậy tính ra tôi đang ăn đồ ăn thừa đúng chứ?”



“Ể? Không đâu, cậu đang hiểu nhầm điều gì đó thì phải? Tôi cho phép cậu ăn là vì cậu cứ nhìn chằm chằm nó thôi mà.”

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-la-nguoi-tinh-cua-toi/2861998/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.