Ngân Xuyến chỉ lạnh lùng đáp: “Nhưng thật đáng tiếc, tôi đã không còn tin vào cái được gọi là tình yêu nữa rồi.”
Bạc Huyền Sâm cũng hiểu được tâm trạng rối bời của cô lúc này. Cảm giác bị chính người mình yêu phản bội thực sự rất đau đớn và khó chịu. Cô ấy đã không thể mở lòng của bản thân với bất kì người nào khác. Sự sợ hãi, ám ảnh những việc làm Hạ Bán Tử đã tặng cho Ngân Xuyến, khiến cho cô trở thành một người vô tình và máu lạnh. Nhưng không sao hết, anh không cần phu nhân phải đáp lại tình cảm này của của anh. Bạc Huyền Sâm chỉ mong muốn cô có một cuộc sống tốt hơn là được rồi, không bị tình cảm giày vò suốt khoảng thời gian còn lại của đời người.
[…]
Hôm nay, Hạ Bán Tử vẫn thức dậy bình thường đi làm. Anh thong thả ngồi trên bàn ăn uống một tách cà phê nóng. Không gian căn phòng thật vắng lặng và trống trải. Mọi ngày đều sẽ có sự hiện diện của Ngân Xuyến làm những món ăn ngon mời anh ăn. Thế nhưng, bắt đầu từ ngày hôm nay, có lẽ Hạ Bán Tử sẽ không bao giờ được ăn chúng nữa. Cảm giác thật buồn và thiếu vắng. Anh cau mày lại đặt ly cà phê xuống bàn.
“Cảm giác chết tiệt này là gì chứ? Tại sao mình lại cảm thấy khó chịu đến như vậy?”
Đúng lúc này, Ngân Xuyến cũng từ trên phòng đi xuống. Bạc Huyền Sâm cũng ân cần đi theo để dìu cô leo xuống những bậc thang đó. Hai người họ trông rất bình thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-la-nguoi-tinh-cua-toi/2861962/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.