Hạ Bán Tử vẫn không thể nào tin những lời nói này của Bạc Huyền Sâm. Hắn vẫn cố gắng gân cổ lên cãi, bảo vệ Đồng Khả:
"Đừng có ở đây chia rẽ bọn tôi!!! Cậu có bằng chứng gì để buộc tội em ấy cơ chứ?"
Bạc Huyền Huyền cũng phải nể phục Đồng Khả có thể mê hoặc tên Hạ Bán Tử biến thành một tên ngu ngơ như thế này. Cậu cầm điện thoại lên, đưa đến tận tay cho hắn.
"Xem đi, ảnh và đoạn ghi âm còn ở đây rành rành đấy."
Hạ Bán Tử giựt lấy cái điện thoại trong tay cậu. Hắn trợn tròn hai mắt nhìn từng tấm ảnh giao dịch cùng với đoạn ghi âm của Đồng Khả, đến cả việc cậu ta thuê người chụp ảnh để đổ tội ngoại tình cho Ngân Xuyến cũng có trong đó. Bây giờ, sắc mặt của hắn trở nên trắng bệch không còn một giọt máu. Cơ thể hắn run rẩy không cầm nổi luôn cái điện thoại trong tay. Hắn ngẩng đầu lên, ngờ nghệch hỏi cậu:
"Làm sao mà cậu có được mấy cái này? Rốt cuộc cậu là ai? Nói mau!!!"
Đến nước này, Bạc Huyền Sâm cũng không che dấu thâm phận thực sự của cậu với hắn làm gì nữa. Cậu thản nhiên đáp lại hắn với giọng nói hầm hực pha trộn một chút sự ghét bỏ:
"Tôi là con trai của nhà họ Hạ, là đứa trẻ thoát được bàn tay ác độc của mẹ anh đấy."
Khuôn mặt Hạ Bán Tử tối sầm lại, hắn sợ hãi đẩy Bạc Huyền Sâm ra xa. Hắn khó mà tin được rằng đứa trẻ mà đêm đó mẹ hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-la-nguoi-tinh-cua-toi/2861919/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.