Những ngày tháng làm vệ sĩ có như không của Đình Trung diễn ra , nói làm vệ sĩ giờ hắn không khác gì bảo mẫu cả từ những việc nhỏ nhặt cho cậu chủ nhỏ cũng không có gì đáng nguy hiểm để bảo vệ .
Ở công ty khi mà Bình An đang bận việc không để ý đến thời gian trợ lý kiêm thư kí đứng bên cạch liên tục nhắc nhở cậu đã đến giờ ăn cơm đang làm việc ké bên cạch nên hắn cũng nhận ra hắn phải xuống dưới đại sảnh nhận cơm của quản gia đưa đến , Đình Trung nhanh chân đứng dậy nhưng Đoàn Minh Chiến đã lấy phần cơm rồi .
Hắn nhận lấy từ tay thư kí đưa đến trước mặt cậu " đến giờ ăn cơm rồi nhóc"
Đoàn thư kí bên cạch chỉ biết câm lặng mà lên án trong đầu ai thuê vệ sĩ như ông chủ nhà tôi , vừa kiêu ngạo vừa không coi ai ra gì còn không để ông chủ vào mắt .
Tuy chỉ mới chấp nhận cái nghề vệ sĩ điên rồ này được hơn một tuần nhưng không có nghĩa hắn sẽ hạ người mình xuống điều nên làm thì vẫn làm thôi . Hắn đề nghị cậu chủ trước mắt ăn cơm ,lúc này Bình An mới ngẩng đầu lên gập máy tính lại lấy hộp cơm với cạp lồng ra nhẹ nhàng di chuyển từ chỗ ngồi sang bộ bàn ghế sopha trong phòng .
Nhìn cậu chủ yếu ớt không thể ăn được đồ ăn ngoài mà dù là đồ ăn của dì Hoa nấu cũng ăn chậm như mèo nhỏ , một tuần rồi hắn không cần xuống căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-khong-thoi-han/3031343/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.