Đã là bạn thân chỉ cần nghe giọng thôi cũng nhận ra nhau, Đình Trung bỏ tệp tài kiệu xuống ngẩng đầu lên mình bạn mình .
" Tạ Hùng Đức , không chạy đi làm chân sai cho người trong lòng nữa à ?"
" em yêu của tôi đang bận đi du lịch với gia đình nên tôi không đi theo , cũng buồn lắm chứ bộ ."
Hùng Đức vừa nói vừa làm động tác buồn đến mức khóc ra nước mặt .
Quy luật bù trừ là vậy đôi bạn thân có một người lạnh lùng vô tình thì người còn lại hoạt bát, si tinh ,năng nổ .
Nghĩ lại hắn cũng không hiểu sao hồi đó mình lại chơi thân với tên khùng này . Nhìn ra được ánh mắt đánh giá mình như một thằng khùng của cậu bạn thân anh hất cằm lên nói :" này ông đây khùng chơi thân với thằng điên như cậu cũng đúng ."
Đình Trung nghe vậy liền đứng dậy đi đến cho anh , kiến anh giật mình tưởng tên này định tác động vật lí lên mình .
" này này cậu định đánh người giúp cậu à !!"
Hắn bực bội kéo dãn cà vạt ngồi xuống ghê sopha ở phòng chán ghét nhìn anh .
" mang tài liệu điều tra đến thì nôn ra , không phải làm mình làm mẩy ."
" đùa tí thôi anh bạn căng vậy , mà lên nhớ cậu nhờ tôi điều tra thông tin hộ đấy ."
Hùng Đức vui vẻ ném ra tập thông tin đã điều tra từ trước . Hắn nhận lấy nhanh chóng mở ra nhìn thông tin trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-khong-thoi-han/3031311/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.