Một trong những lần đấu giá được giới thượng lưu quan tâm đứng tên Lý gia. Với danh nghĩa bán đố lấy tiền quyên góp cho quỹ từ thiện của chính phủ.
Bình An cầm thư mời đứng trước hội phòng đấu giá mà trầm lặng rồi nói: " cuối cùng đám người đó không chịu ngồi im rồi."
" ý em là sao?"
Trước sự khó hiểu của hắn Bình An nữa úp nữa mở mà nói: " Có một số kẻ ngồi trên ghê lâu quá nóng mông ý mà."
Cũng không nói thêm gì hắn ẩn cậu đi vào phòng đấu giá. Vì có giấy mời khách đặc biệt cậu được ngồi ở phòng trên cao nhìn xuống hội trường.
Trên tay cầm bảng số 35 nghịch đi nghịch lại nhìn kẻ khác tranh gianh mấy món đồ vô dụng với giá hàng tỷ.
Nhưng có một món đồ làm cậu chú ý 5 lạng trà đại hồng bào*. Giá khởi đầu là 7,8 tỷ một con giá tiền tỉ cho loại trà này.
Thấy cậu có hứng thú hắn giơ bảng lên ra giá: " 15 tỷ."
Chưa kịp để mọi định thần hắn đã ra giá cao nhất mà loại trà đại hồng bào này từng có. Làm những kẻ khác có hứng thú với trà đạo phải nhường.
Lấy được thú vui cho cậu hắn giống như chú chó lớn muốn được chủ nhân khen.
Hắn đã bỏ tiền ra cho cậu vui thì khen hắn một vài câu chắc cũng không sao. Bình An xoa đầu hắn mà khen: " em thích lắm cảm ơn anh nhé."
" không có gì tiền anh vốn không tiêu cho em tất."
Nhưng điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-khong-thoi-han/3031287/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.