Cả hai đang dùng bữa tại nhà hàng gần đó, Thẩm Thu vẫn đang trong tâm trạng thấp thỏm, cô gọi điện thoại cho các học sinh khác.
Học sinh kia nói, Triệu Cảnh Hàng ném Tạ Cảng xuống đất rất nhanh, không tỷ thí nhiều, cho nên Tạ Cảng cũng không bị thương.
Lúc này Thẩm Thu mới yên lòng, cầm đũa bắt đầu ăn cơm.
Vẻ mặt Triệu Cảnh Hàng khó chịu nói: “Em lo cho tên nhóc kia vậy à?”
“Em không yên tâm.”
Lời Thẩm Thu nói là nghiêm túc, tư thế đánh của Triệu Cảnh Hàng cô đã nhìn thấy, vừa sạch sẽ lưu loát, vừa ra đòn nặng.
“Nếu anh thật sự muốn đánh cậu ta, thì cậu ta cũng không ra ngoài được?” Triệu Cảnh Hàng hừ lạnh một tiếng: “Em không tin anh.”
“Em không phải không tin anh, em đương nhiên biết anh sẽ không đánh em ấy thật, em chỉ sợ anh vô tình đánh mạnh quá thôi, cho nên mới đi hỏi một chút xem em ấy có bị thương không.”
Triệu Cảnh Hàng không hé răng, cầm đũa ăn cơm, vẻ mặt có chút bực bội.
Thẩm Thu liếc nhìn anh một cái, gắp đồ ăn cho anh: “Được rồi, thật ra em không phải không tin anh, anh đừng giận nữa.”
Triệu Cảnh Hàng không ăn đồ ăn cô gắp, buông đũa xuống, sau đó ngả người ra sau: “Ăn no rồi.”
“Được.” Thẩm Thu cũng buông đũa xuống: “Em cũng vậy, đi thôi.”
Triệu Cảnh Hàng gọi phục vụ tới thanh toán tiền, hai người đi ra ngoài.
Cơn tức giận trên người anh vẫn chưa tản ra, trên đường đi không nói gì, anh thầm nghĩ Thẩm Thu chắc chắn sẽ nói vài câu dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-cua-anh/961100/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.