Editor: Miya + Beta: Mia“Rất đẹp.”
Thẩm Thu nhìn màn đêm đủ màu sắc trên bầu trời, khóe miệng hơi nhếch lên: “Rất giống với trong tưởng tượng của tôi.”
Triệu Cảnh Hàng nhìn nụ cười trên mặt cô, trong lòng rất hài lòng. - ---Đọc FULL tại truyentop.net---
Vốn dĩ, đây là việc anh luôn cảm thấy nhàm chán nhất, nhưng lúc này, anh cảm thấy việc này khá thú vị.
Anh để tay vòng qua vai cô, nói: “Ngoan một chút, lần sau tôi sẽ cho em xem một thứ hay hơn.”
Thẩm Thu hơi dừng lại, quay đầu nhìn anh.
Anh vẫn như cũ, vẫn đang nhìn cô.
Bên tai vẫn còn tiếng pháo hoa và gió núi, có lẽ bầu không khí cho phép, anh hơi cúi đầu.
Thẩm Thu nhìn thấy ánh sáng trong mắt anh, rất giống sao trời.
Hơi thở của anh gần tới mức, môi của anh sắp chạm vào môi cô, môi hơi ngứa, lúc này cô mới từ trong mộng mới tỉnh lại, chợt nghiêng đầu qua.
Nụ hôn của anh rơi xuống mặt cô, bầu không khí yên tĩnh hai giây.
Thẩm Thu nhìn vào khoảng không dưới vách núi, tim đập như trống bổ, cũng rất khổ sở.
Cô hít một hơi, đẩy anh ra: “Cũng muộn rồi, quay về đi.”
Triệu Cảnh Hàng trầm mặc nhìn cô, thăm dò.
Thẩm Thu nhìn vào mắt anh, biết anh không chịu đi, cô nắm chặt tay: “Cậu chủ, pháo hoa rất đẹp, nhưng ——”
“Em đừng nói với tôi, em cảm giác như không thích tôi đi.” Triệu Cảnh Hàng lười nhác nói.
Thẩm Thu: “……”
Mắt Triệu Cảnh Hàng hơi híp lại, anh cúi đầu nhìn cô: “Tôi để em suy nghĩ lâu như vậy, cho nên em cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-cua-anh/961073/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.