“Anh Tần Hạo, tại sao chứ?”
Tần Hạo lại nói: “Bởi vì đây là đang kiểm tra nhân phẩm của anh ta. Mấy đứa biết không, anh có thể lấy được chị Diệp Thanh Trúc làm vợ là vì đã trải qua được cả ba ải. Ải thứ ba là phải đối xử tốt với bạn bè. Anh có đối xử tốt với mấy đứa không?”
“Có ạ!”
Tần Hạo lại nói: “Vậy chứng tỏ nhân phẩm của anh tốt. Đúng không? Vậy thì có phải mấy đứa cũng nên đi kiểm tra anh Thu Bình của mấy đứa không nào? Nếu không, sau này đối xử không tốt với chị Lâm Vũ Hân thì phải làm sao?”
Bọn trẻ há hốc miệng, không biết phải nói gì.
Tần Hạo ung dung nói tiếp: “Mấy đứa đã từng nghe anh Trần Thu Bình kể chuyện chưa? Anh ta cũng từ bên ngoài quay lại. Có lẽ ở bên ngoài được nghe nhiều chuyện lắm. Nếu mấy đứa không bám lấy thì anh ta sẽ không kể cho nghe đâu. Mấy đứa nhớ phải đi đấy nhé. Sau đó về đây kể cho anh nghe!”
“Bọn em biết rồi, anh Tần Hạo!”
“Ưm, em cũng biết rồi!”
“…”
“Ngoan lắm!”, Tần Hạo xoa đầu lũ trẻ, trong lòng vui như mở cờ. Anh phủi mông nghênh ngang bước đi.
Tới nơi ở của Lâm Vũ Hân, Tần Hạo tìm thấy ba người nhà họ, nói ra chủ ý mà tối qua Diệp Thanh Trúc nghĩ ra cho họ nghe.
Trần Linh Tố nghe thấy thì điên máu định đánh người.
Lâm Vũ Hân thì không phản ứng quá kích động mà chỉ chau mày suy nghĩ: “Đây không hẳn là ý tồi. Dù sao em cũng không còn là gái trinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/894117/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.