Sau khi biết tin, đã có hai người cực kỳ buồn bực.
Là Tần Hạo và Lâm Vũ Hân!
Nhưng giờ không phải là lúc nói chuyện này. Trần Thu Bình trở về nên cả thôn đều ra đón. Ở lối vào thôn, Tần Hạo đã trông thấy tình địch của mình.
Trần Thu Bình mặc trang phục cổ xưa, lưng đeo trường kiếm, phong độ ngời ngời, có phong thái của một thiếu hiệp. Ngoại hình trông cũng được lắm. Nếu Tần Hạo và Lâm Vũ Hân không có quan hệ gì với nhau, anh cũng sẽ nghĩ Trần Thu Bình rất xứng với cô, như một đôi kim đồng ngọc nữ vậy.
Sau khi được Nhị trưởng lão Trần Lạc Vũ tiếp đón, Trần Thu Bình bèn hỏi: “Chú gọi Thu Bình mau chóng trở về, có phải vì trong thôn xảy ra chuyện hệ trọng gì không ạ?”
Tần Hạo nhận ra ánh mắt của Trần Thu Bình bất giác hướng về người phụ nữ mặc áo trắng đứng sau Nhị trưởng lão.
Anh bực mình rồi đấy. Trần Thu Bình đã nhìn Lâm Vũ Hân rất lâu rồi!
Nhị trưởng lão bèn cười đáp: “Chuyện hệ trọng thì không, nhưng mà có hai chuyện vui. Một là, Diệp Thanh Trúc muốn kết hôn và đã đưa về thôn một người. Người này khá lắm, đã thành công vượt qua ba ải. Giờ chỉ cần chờ tổ chức hôn lễ thôi!”
“Thế thì cháu về kịp để uống rượu mừng rồi. À, thế chuyện vui thứ hai là gì vậy ạ?”, Trần Thu Bình cười ha ha hỏi tiếp, ánh mắt lại liếc sang Lâm Vũ Hân.
Lâm Vũ Hân rất khó chịu khi bị nhìn nhiều như thế. Vốn dĩ, cô không muốn đến đây. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/894114/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.