Tần Hạo thở dài một hơi, hỏi: "Nói vậy thì cô chẳng hề thích tôi chút nào sao?"
Lăng Ngạo Tuyết khó hiểu nhìn anh, sau đó lắc đầu. Vào lúc Tần Hạo đang vô cùng hy vọng trong lòng, cô nói: "Không phải là tôi không thích anh, phải nói là tôi ghét anh chết đi được! Tôi thấy anh liền muốn nôn. Anh nói xem tôi làm thế nào để không ghét anh đây?"
"Ặc, được rồi. Thật ra thì tôi cũng có một cách?"
Tần Hạo đứng dậy, trên mặt là ý cười nhè nhẹ. Anh đi đến cửa, mở cửa ra ngoài rồi lại thò đầu vào, nói: "Cô lại đây để đầu vào, tôi giúp cô đóng cửa lại. Có lẽ đến lúc đó cô sẽ khôi phục ký ức, trở nên thích tôi?"
"Không bằng anh tự thử đi. Đợi đầu bị cửa kẹp, trở nên bình thường rồi thì không chừng tôi sẽ thích anh đấy! Anh chỉ muốn thay đuổi người khác, tại sao không tự thay đổi chính mình đi?", Lăng Ngạo Tuyết lạnh lùng nói, sau đó bỏ đồ ăn vặt xuống, chạy vào phòng mình đóng cửa lại rồi đi ngủ.
Tần Hạo đứng sững trước cửa hồi lâu, vẫn nghĩ có nên nghe ý kiến của cô nàng này không. Đừng luôn nghĩ thay đổi người khác, thử thay đổi chính mình.
"Tôi hoàn hảo như vậy rồi, cô muốn người ta còn phải thay đổi thế nào nữa! Thật là!"
Tần Hạo than thở rời khỏi nhà Lăng Ngạo Tuyết, trở về nhà Thẩm Giai Oánh, đúng lúc cô vừa tan tầm. Nhân lúc Yên Yên ở trong bếp làm cơm, Oanh Oanh còn ở công ty tăng ca với Lâm Vũ Nghi, cái tên nóng vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/894068/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.