Một lúc trôi qua mà vẫn chẳng hề có tiếng nổ nào phát ra. Diệp Vấn Thiên tiến lại gần xem thử mới phát hiện mình đã bị lừa. Đấy rõ ràng là một hòn đá.
Nhưng quả lựu đạn đầu tiên cũng trông giống hòn đá mà, sao nó lại nổ?
“Hôm nay không giết được mày thì tao sẽ viết ngược ba chữ “Diệp Vấn Thiên” này!”, Diệp Vấn Thiên phẫn nộ gầm lên. Hắn lấy đà rồi lao về phía Tần Hạo, khí thế hừng hực tỏa ra. Khi hắn vung tay, một luồng khí vô hình tựa như ngưng tụ thành vật chất.
Tần Hạo thất kinh, không ngờ lão này lại đáng gờm đến vậy. Hắn có thể biến chân khí thành thứ hữu hình, quá khủng khiếp. Anh chưa từng thấy sư phụ Trần Linh Tố sử dụng chiêu này bao giờ.
Tiêu tùng rồi, lão quái vật này mạnh quá. Anh không đấu lại!
Trong lúc đang lo sợ thì Tần Hạo chợt nhìn thấy một vật màu đen bay đến từ đằng sau.Vật đen này đập vào dưới chân Diệp Vấn Thiên.
“Mày nghĩ tao sẽ sập bẫy nữa sao? Ngây thơ thật đấy… A…”, Diệp Vấn Thiên còn chưa dứt câu thì một tiếng động cực lớn vang lên. Vật đen dưới chân hắn phát nổ, một luồng khí đáng sợ đẩy cả người hắn ngã nhào về phía sau. Luồng khí ấy thiêu cháy da thịt hắn, vô cùng đau đớn.
Hắn còn chưa kịp đứng vững thì lại thấy một vật màu đen khác bay đến.
“A!”, Diệp Vấn Thiên hét lên. Hắn quyết định không tránh mà đưa chân ra để đá vật đen ấy.
Diệp Vấn Thiên cứ nghĩ động tác đã đủ nhanh để đá vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/894051/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.