Tần Hạo bĩu môi, đáp: "Không có hứng, em tự giữ lấy mà chơi!"
Để ngăn Diệp Thanh Trúc lại nói hươu nói vượn, Tần Hạo nói tiếp luôn: "Hôm nay anh đến đây không phải chỉ đơn giản là để đánh bại ba người bọn họ chứ?"
Diệp Thanh Trúc nhún vai, đáp: "Đương nhiên không đơn giản như vậy. Đầu tiên, anh phải thể hiện được đầy đủ sức mạnh của mình thì em mới cho anh đi làm nhiệm vụ hết sức mạo hiểm này. Dù gì anh cũng là đệ tử chân truyền của Trần sư phụ nên em khá có niềm tin ở anh. Có điều cũng chính vì điểm này nên em cũng không thể trân trân nhìn anh đi vào chỗ chết".
"Kế hoạch lần này là...", Diệp Thanh Trúc nói được một nửa, thấy Tần Hạo đã sốt ruột lắm rồi thì liền ngậm miệng không nói nữa, chỉ thốt ra vỏn vẹn một câu: "Cứ đợi anh qua được ải này đi rồi nói tiếp. Giờ nói gì thì cũng vô ích cả! Những việc khác giờ anh chưa cần nghĩ đến".
"Được, anh đợi xem cao thủ của em lợi hại đến đâu!", Tần Hạo nghiến răng nhìn Diệp Thanh Trúc, cảm thấy cô quá đáng lắm rồi.
Bản thân mình là cậu chủ mà bị Diệp Thanh Trúc chơi đùa như vậy mà được sao?
Nếu không phải sớm biết lấy thân phận cậu chủ ra dọa Diệp Thanh Trúc cũng vô dụng thì không chừng anh đã sớm dùng chiêu này rồi.
Diệp Thanh Trúc cười đáp: "Còn phải chờ thêm lát nữa, cơ mà cứ chờ không thì buồn chán biết bao. Ở đây chỉ có hai chúng ta cô nam quả nữ. Hay là cứ 'làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/894001/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.