"Vào phòng được không?", Thẩm Giai Oánh thẹn thùng nói.
Tần Hạo cười ha ha đáp: "Thật ra anh rất muốn làm trên ghế sô pha trong phòng khách, nhưng chắc là em sẽ xấu hổ. Chúng ta vào trong!"
Anh ôm người phụ nữ vào trong phòng, tiếp tục động tác lúc nãy.
...
Đêm đó, bốn người đều không ngủ.
Phòng của Yên Yên gần phòng của Thẩm Giai Oánh nhất, loáng thoáng nghe được tiếng rên rỉ cố nén lại truyền ra vào lúc nửa đêm.
Oanh Oanh lại vô tâm, xem phim cả đêm trong phòng mình. Nhưng nhân vật chính lại là hai người trong một căn phòng khác.
"Công nghệ cao thế này quá đã. Độ phân giải rất cao, chỉ là ánh sáng không tốt lắm. Sao hai người này không mở đèn chứ!"
Oanh Oanh xem đến chảy nước bọt.
...
Đêm đó, Tần Hạo vô cùng thoải mái, thể xác và tinh thần dễ chịu chưa từng thấy. Anh giật nảy mình vì loáng thoáng cảm thấy nội lực trong cơ thể có dấu hiệu đột phá.
"Lẽ nào kìm nén lâu quá nên nội công vẫn luôn không tiến bộ lại đột phá nhờ lần phóng thích này?"
Tần Hạo cảm thấy là vì nguyên nhân này.
Trước đây lúc vừa thoát khỏi sự quản thúc của sư phụ, thực lực của anh tiến bộ nhanh nhất. Lúc đó bản thân anh không còn bị ràng buộc, trong lòng có khí phách giống như mình có thể ung dung trong cả trời đất này, làm việc không câu nệ tiểu tiết nên đó cũng là khoảng thời gian thoải mái nhất.
Cũng chính vì tâm tình đó nên thực lực của anh tiến bộ rất nhanh.
Kiểu khí phách gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893996/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.