"Anh nói gì thừa thế? Đương nhiên là tiểu thư Yên Nhiên!", Trúc Diệp Thanh nói xong, bỗng nhiên vẻ mặt trở nên khiếp sợ, giống như đã bị xưng hô này dọa. Cô ta kinh ngạc nhìn Tần Hạo, thất thanh nói: "Anh... nói... Trần Linh Tố là sư phụ của anh? Anh là đệ tử của bà ấy?"
"Lạ lắm à?", Tần Hạo kinh ngạc, không hiểu biểu hiện lúc này của cô ta là thế nào. Hình như mọi chuyện càng lúc càng phức tạp rồi.
Trúc Diệp Thanh ném cho anh một điếu thuốc. Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ của mình, cô ta mới bắt đầu nói.
"Thực tế thì trên thế gian này vẫn có không ít võ công cổ xưa và bí ẩn. Thế đạo bây giờ, võ công đã dần suy thoái, nhưng cũng không phải là không còn tồn tại. Hiện nay phần lớn công pháp đều nằm trong tay các gia tộc bí ẩn lánh đời."
"Trải qua hơn một nghìn năm truyền thừa, những thế gia võ lâm kia có nhà vẫn còn, có nhà đã biến mất trong dòng sông lịch sử. Dù sao thì thời đại này đã khác xưa kia nhiều lắm."
"Thế gia võ lâm còn tồn tại đến giờ chỉ có bốn nhà là còn mạnh. Lần lượt là nhà họ Tiêu, nhà họ Diệp, nhà họ Triệu và nhà họ Tần."
"Nhưng cậu chủ à, anh có từng nghe đến một gia tộc lánh đời khác, nhà họ Trần không?"
"Nhà họ Trần?", Tần Hạo ngẩn ngơ, hóa đá tại chỗ.
Hình như chưa từng có ai nhắc đến nhà họ Trần.
Tần Hạo cũng không nghĩ tới lai lịch của sư phụ.
Nhưng bây giờ nghe Trúc Diệp Thanh nói...
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893981/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.