Phía dưới Diệp Minh Không là ba ông cụ có tuổi tác tương đương. Đó là Trịnh Hoài Viễn – gia chủ nhà họ Trịnh, Tôn Đắc Thắng – ông cụ nhà họ Tôn và Triệu Chí Thanh – gia chủ nhà họ Triệu.
Mấy ông già cộng lại cả trăm tuổi ngồi tụm lại với nhau. Nếu đặt ở một bối cảnh khác thì có khi người ta còn tưởng rằng đây là mấy ông già mãi không chịu chết, rảnh quá không có việc gì làm ngồi đàn đúm với nhau. Nhưng mấy người mà quen biết thì đúng là sợ họ tới phát khóc.
Tứ đại thiếu gia Trung Hải có mối quan hệ tốt thế nào thì bốn ông cụ thuộc thế hệ trước này còn tốt hơn thế!
Lúc này, ở đó còn có một người thanh niên nữa. Mặc dù ngồi ở vị trí thấp nhất nhưng không ai dám ngó lơ sự tồn tại của anh ta.
Diệp Vô Hoan!
Nếu Tần Hạo ở khu vực này thì chắc chắn đầu sẽ bốc khói ngút trời. Bởi vì, Lâm Vũ Hân đang ngồi bên cạnh Diệp Vô Hoan. Mặc dù họ giữ khoảng cách nhưng rõ ràng là đang ở cạnh nhau.
Lâm Vũ Hân nhận được lời mời của Diệp Vô Hoan từ rất sớm, mời cô tới tham gia cái gọi là yến tiệc. Cô đã từ chối mấy lần, nhưng Diệp Vô Hoan nằng nặc cầu khẩn. Cô không có ác cảm gì với Diệp Vô Hoan nên cũng ngại từ chối thêm.
Hôm nay tới đây, cô cảm thấy hơi kinh ngạc. Chút dũng khí được rèn luyện trên thương trường và trong tập đoàn Triều Dương chẳng là gì. Đám đại gia biết hết sự đời này, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893951/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.