Làm xong việc nhà, Yên Yên ngoan ngoãn ngồi xem ti-vi, không giành điều khiển, cũng chẳng ồn ào. Đến giờ thì cô ấy đi ngủ, vô cùng vâng lời, dường như còn ngày càng ngoan ngoãn hơn.
Oanh Oanh thì khác xa. Khi Thẩm Giai Oánh ở nhà, cô ấy luôn giữ hình tượng thục nữ. Nhưng chỉ cần Thẩm Giai Oánh vắng mặt, Oanh Oanh liền bộc lộ bản tính, không hề có chút liêm sỉ nào.
Tần Hạo cảm thấy được sống cùng ba người đẹp quả là những ngày tháng đến thần tiên cũng phải ngưỡng mộ. Mỗi trưa, anh đều đến quán cà phê đối diện tập đoàn Triều Dương ngồi cả buổi.
Oanh Oanh bám theo anh được hai lần thì không theo được nữa. Nguyên nhân là vì Tần Hạo quá nhàm chán, chẳng nói năng câu nào. Anh cứ ngồi im đọc tạp chí, uống cà phê. Điều này khiến một kẻ sôi nổi như Oanh Oanh cảm thấy vô vị cực kỳ.
Nhưng cô ấy không biết rằng, kể từ sau ngày hôm ấy, hai người họ như thể đã hẹn trước với nhau vậy. Trưa nào Lâm Vũ Hân cũng đến quán ngồi một lát, đến giờ vào làm việc thì rời đi.
Dù rằng mỗi ngày đều có một khoảng thời gian ở cùng một nơi, cả hai chưa bao giờ chạm mặt. Tần Hạo lặng lẽ dõi theo Lâm Vũ Hân. Còn Lâm Vũ Hân lại chẳng biết đến sự tồn tại của anh.
Cho đến một hôm, Tần Hạo vẫn ra ngoài như mọi khi. Oanh Oanh đột nhiên chạy theo anh, nói là ở nhà ngột ngạt quá nên muốn đi chơi.
Lúc cả hai đến quán cà phê thì khách ở đấy lại đông hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893932/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.