Đặt túi đồ ăn xuống, Tần Hạo đến bên Thẩm Giai Oánh. Vừa nắm lấy tay cô, anh vừa hỏi: “Sao em chưa ngủ?”
“Em đang đợi anh mà!”, Thẩm Giai Oánh trả lời với vẻ đương nhiên. Ánh mắt dịu dàng của cô tựa hồ có thể làm người ta say đắm. Cô điềm tĩnh hỏi anh: “Gặp cô ấy rồi chứ?”
Lúc nãy cô đã biết Tần Hạo ra ngoài vào giờ này chỉ vì muốn về thăm Lâm Vũ Hân. Do sự có mặt của hai chị em kia nên anh mới viện cớ thế thôi. Thẩm Giai Oánh biết hết, nhưng chẳng hề ngăn lại.
“Chưa!”, Tần Hạo khẽ lắc đầu, không giải thích thêm gì nữa.
Thẩm Giai Oánh cúi đầu thỏ thẻ: “Anh mau đi tắm đi, em… em về phòng đợi anh!”
Dứt lời, người phụ nữ tao nhã trưởng thành ấy như biến thành cô gái nhỏ, đỏ mặt run chân chạy vội về phòng rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Tần Hạo nghe xong thì lòng dạ nôn nao, chạy nhanh vào nhà tắm.
Có người đẹp ngay bên cạnh, sao anh có thể để đối phương chờ được kia chứ?
Tần Hạo quấn khăn tắm, khẽ khàng mở cửa phòng. Bước vào phòng Thẩm Giai Oánh, anh cảm giác toàn bộ lỗ chân lông của mình đều rất dễ chịu. Khoan khoái nhón bước đến bên giường, anh ngắm nhìn người đẹp đang nhắm mắt giả vờ ngủ, bỗng thấy hơi buồn cười.
“Oánh Oánh, anh vào rồi đây!”
Tần Hạo khẽ gọi. Thẩm Giai Oánh vẫn nhắm nghiền mắt, nhưng nào biết hàng mi khẽ động đậy đã bán đứng cô.
Không vội vàng thưởng thức người phụ nữ xinh đẹp đã thuộc về mình, Tần Hạo đưa mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893926/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.