Hai người phụ nữ nhìn nhau rồi cùng lắc đầu, không còn hùng hổ như trước.
“Bình thường tôi không đánh phụ nữ. Nhưng cũng sẽ có những trường hợp đặc biệt!”, Tần Hạo khẽ cười. Bỗng nhiên, anh đập tay thật mạnh lên chiếc bàn bên cạnh. Chiếc bàn ấy từ từ nứt ra rồi vỡ nát.
Cả hai người phụ nữ há hốc mồm.
“Anh… Anh ta đi rồi!”, hai người họ không dám giấu diếm nữa, vội vàng nói ra điều mà mình biết.
Diệp Bằng Trình dặn cả hai chủ động sà đến bên Tần Hạo, kẻ ôm người ấp. Anh ta nghĩ Thẩm Giai Oánh sẽ giận dữ bỏ về, sau đó anh ta sẽ len lén chạy theo, chặn đường Thẩm Giai Oánh. Cứ ngỡ sẽ phản bại thành thắng, nào ngờ, Thẩm Giai Oánh lại không rời đi.
Sắc mặt Tần Hạo tối sầm lại. May mà Thẩm Giai Oánh không nóng nảy gạt tay anh ra, bằng không, hậu quả sẽ rất khó nói.
Tên Diệp Bằng Trình này cũng gan lắm!
Tần Hạo châm một điếu thuốc, vừa hút vừa trầm tư. Thẩm Giai Oánh âm thầm đến bên Tần Hạo, khoác lấy tay anh. Nở nụ cười dịu dàng nhìn anh, dẫu im lặng cũng hiểu lòng đối phương.
Nghĩ đến những lời vừa rồi của hai người phụ nữ kia, Thẩm Giai Oánh sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh. Cô thật sự không ngờ tên Diệp Bằng Trình ấy lại mưu mô xảo quyệt đến thế. Bộ dạng thân thiện vừa nãy của anh ta hóa ra đều là giả vờ.
Nếu không nhờ Tần Hạo giữ cô lại, có lẽ bây giờ cô đã bị Diệp Bằng Trình chặn lại giữa đường. Không biết đến khi ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893921/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.