Kỳ nghỉ Quốc Khánh đã kết thúc. Ngày hôm sau cũng là thời điểm chính thức đi làm trở lại.
Mới sáng sớm, Lâm Vũ Hân đã ra khỏi cửa với vẻ mặt lạnh lùng khiến Tần Hạo cảm thấy hơi e dè. Anh có gọi thế nào, cô cũng không đáp lại.
Đến công ty không được bao lâu, Lâm Vũ Hân đã mở một cuộc họp với các lãnh đạo trong công ty.
Thư ký của Lâm Vũ Hân cho hay, nội dung cuộc họp bàn về việc đối phó với tập đoàn Triệu Thị.
Vừa biết tin, Tần Hạo đã sững cả người.
Tập đoàn Triệu Thị chẳng phải là công ty của tên Triệu Tri Minh kia sao? Lâm Vũ Hân điên rồi ư? Cô thật sự muốn khơi mào trận chiến này chỉ vì Thẩm Giai Oánh?
Chiến tranh thương trường không đơn giản như hai người bình thường cãi vã, không phải muốn chiến là chiến ngay được. Tần Hạo biết, tập đoàn Triệu Thị và Triều Dương có mối quan hệ khá tốt. Cả hai đều là những doanh nghiệp đi đầu trong cùng một ngành nghề. Hai thế lực này liên thủ, các công ty nhỏ khác hoàn toàn lép vế.
Một khi cuộc chiến giữa đôi bên xảy ra, có thể hình dung bằng từ “đẫm máu”, đồng thời cũng sẽ gây ra tác động không nhỏ đối với ngành này.
Lâm Vũ Hân thật sự muốn làm như thế? Hay đây chỉ là nông nổi nhất thời?
Vấn đề ở đây là, tập đoàn Triều Dương do Lâm Phong Dụ gây dựng, hiện tại Lâm Vũ Hân cũng là cổ đông lớn nhất. Thế nhưng điều này không có nghĩa là một mình Lâm Vũ Hân có thể quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893906/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.