“Cô muốn làm gì thì tùy! Tôi cũng chẳng mất miếng thịt nào!”
Tần Hạo cũng lười phí lời với vị cảnh sát chưa uống thuốc trước khi ra đường này. Dứt câu, anh vội vàng bắt xe đuổi theo Lâm Vũ Hân.
Tài xế đuổi kịp xe của Lâm Vũ Hân rất nhanh. Tần Hạo bảo tài xế cứ bám theo. Lâm Vũ Hân chưa đủ nhạy bén để phát hiện có người theo dõi nên Tần Hạo cũng không vội. Anh bỗng nhiên muốn xem thử Lâm Vũ Hân có phải đi ăn với người đàn ông khác thật hay không.
Quan hệ của cả hai đang ở trạng thái “biết trong phòng đối phương có mình, nhưng vẫn cứ thích đấu khẩu”.
Tần Hạo thích như vậy. Chỉ mong rằng một ngày nào đó, khi tình cảm đã đến một mức độ nhất định, mọi chuyện sẽ đến thật tự nhiên. Không nhất thiết phải nói ra mấy câu như “anh yêu em” này nọ.
Lâm Vũ Hân không lái xe về nhà mà đến một nhà hàng món Tây.
Bấy giờ Tần Hạo mới nhận ra có điều không ổn.
Đợi cô bước vào nhà hàng, Tần Hạo mới xuống xe. Anh lẻn vào trong, tìm một chỗ khuất, vừa vặn ngay sau Lâm Vũ Hân.
Ghế đối diện Lâm Vũ Hân không có ai ngồi.
“Chẳng lẽ cô ấy chỉ muốn đổi khẩu vị thôi à?”, Tần Hạo thầm suy đoán, không khỏi thấy khinh thường. Thật tình, sao cô phải hù dọa như vậy chứ, làm anh cũng căng thẳng theo. Suýt nữa thì Tần Hạo đã nghĩ Lâm Vũ Hân thật sự hẹn đàn ông ra ngoài dùng bữa.
Thế nhưng, khoảnh khắc nhìn thấy người bước ra từ phòng vệ sinh nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893886/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.