Sắc mặt của Lục Tiểu Nha vô cùng khó coi. Nhìn chằm chằm vào Tần Hạo, cô ấy giận dữ gầm lên: “Từ Mộng Kiều từ chức rồi đấy. Cậu hài lòng chưa? Ha ha! Cặn bã!”
“Chị Từ từ chức rồi?”
Đường Kiều ngớ ra. Nghĩ đến người chị vẫn luôn đối xử tốt với mình khiến cô ấy có phần hoảng hốt.
Tần Hạo còn biết chuyện Từ Mộng Kiều từ chức sớm hơn cả Lục Tiểu Nha nên không mấy ngạc nhiên. Chỉ là giọng điệu mỉa mai ấy của Lục Tiểu Nha khiến Tần Hạo nổi cáu.
“Từ Mộng Kiều từ chức thì sao chị lại mắng chửi tôi? Có liên quan gì đến tôi à?”, Tần Hạo lạnh lùng hỏi lại.
Thật ra là có liên quan. Lúc nói những lời này, trong lòng Tần Hạo cũng hơi chột dạ. Anh thầm suy đoán, chẳng lẽ Lục Tiểu Nha nhìn ra rồi ư?
Lục Tiểu Nha giận dữ trừng mắt nhìn Tần Hạo. Chẳng thèm nói với anh câu nào nữa, cô ấy kéo Đường Kiều đi mất.
Đường Kiều vừa đi vừa ngoảnh đầu lại, nhìn Tần Hạo với vẻ kinh ngạc.
Thật ra, Đường Kiều không tin Tần Hạo chính là tên cặn bã mà Lục Tiểu Nha đã nói. Nhưng việc Từ Mộng Kiều từ chức tuyệt đối không phải là giả, mà Lục Tiểu Nha cũng không cần lấy chuyện này ra đùa.
Đường Kiều ngoái đầu quan sát nét mặt của Tần Hạo. Trông anh vẫn bình thản, thái độ điềm nhiên, như thể “sao cũng được”. Phong thái ấy khiến người ta có cảm giác anh không hề làm chuyện gì hổ thẹn với lòng.
Tần Hạo ăn không ngồi rồi cả buổi sáng. Mấy lần anh lượn lờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893857/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.