Tần Hạo nhanh chóng phát hiện, cảm giác này không phải là do anh quá nhạy cảm mà là thật.
Ngay cả cô đồng nghiệp nữ luôn tươi cười với anh, không biết có phải hôm nay đến tháng không mà cũng xụ mặt. Sau khi ném một tập tài liệu lên bàn Tần Hạo, cô ta nói: "Sắp xếp lại lần nữa, sau khi tổng hợp xong thì đóng mộc!"
Nói rồi, đồng nghiệp nữ đó bèn đi thẳng, chẳng nói rõ ràng là phải tổng hợp thế nào.
Nhưng Tần Hạo chưa từng làm công việc của văn thư bao giờ cả!
"Này, người đẹp. Cô có thể chỉ tôi phải làm sao không? Tôi không biết cách ấy!"
Tần Hạo xin chỉ bảo rất đàng hoàng.
Nhưng đồng nghiệp nữ này chẳng hề khách sáo: "Anh không biết? Ha ha, việc đơn giản như vậy mà cũng không biết thì anh còn làm được gì nữa? Thôi, tôi tự làm vậy. Anh đi ra chỗ khác đi, thấy anh là phiền rồi!"
Mắng một tràng xong, đồng nghiệp nữ này liền tức giận bỏ đi.
Tần Hạo nhún vai một cái, giang tay nói: "Cái quái gì vậy chứ!"
Không có ai để ý đến anh.
Lúc này Tần Hạo mới phát hiện. Ở trong công ty, không có chị gái tri kỷ Từ Mộng Kiều che chở thì không dễ sống chút nào. Chỉ cần là nhân viên lâu năm thì hoàn toàn có thể hạ nhục anh.
Một là anh không thể ra tay hạ nhục lại, hai là không có lý do để phản bác, ba là càng không thể mắng lại người ta. Quả đúng là buồn bực.
"Mẹ nó, tôi có trêu chọc ai đâu?"
Tần Hạo khóc không ra nước mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893838/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.