Cho dù Tần Hạo lúc này dục vọng bùng lên khó kiềm chế, nhưng trong lòng anh lại rất bình tĩnh, không hề giống với biểu cảm uất ức trên mặt.
Mặc dù Lâm Vũ Hân lập ra thỏa thuận rất không công bằng với anh, anh cũng không thèm nhìn mà trực tiếp kí tên, sau này bị người khác quản lý mọi lúc mọi nơi, nhưng giây phút này Tần Hạo lại có cảm giác được quan tâm, được trân trọng.
Nếu Lâm Vũ Hân không quan tâm, thì cần gì phải dùng những thủ đoạn nho nhỏ này chứ!
Tần Hạo nhắm mắt, trong đầu lúc này toàn là nụ cười xinh đẹp vừa rồi của Lâm Vũ Hân.
Khoảnh khắc này, anh cảm thấy mọi thứ đều đáng giá.
Trong tâm trí anh, hình bóng Tiêu Tình đã dần mờ nhạt.
“Tính cách đàn ông xấu xa lại bộc phát rồi, mình thật sự là gặp ai cũng yêu à?”
Tần Hạo mang theo câu hỏi này chìm vào giấc ngủ.
Đã lâu rồi không được ngủ một giấc ngon lành như vậy, sáng sớm Tần Hạo tỉnh lại, cảm thấy vô cùng phấn chấn, vừa xuống lầu đã thấy Lâm Vũ Hân dậy rồi, đang vịn vào lan can đứng trên cầu thang, khuôn mặt tràn đầy ý cười nhìn anh nói: “Tối qua ngủ ngon không?”
Tần Hạo cong môi nói: “Em nói xem? Bị em quyến rũ như vậy, đêm qua anh toàn mơ thấy mộng xuân!”
“Thế à? Mơ mộng xuân với ai vậy?”, Lâm Vũ Hân nín cười, cô biết Tần Hạo lại đang nói linh tinh.
Tần Hạo lẳng lặng nhìn cô, ý cười trên môi dần dần lan ra khắp mặt, nhếch miệng cười rạng rỡ vô cùng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893834/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.