*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ Mộng Kiều lúc này vô cùng xấu hồ. Gương mặt
cô đỏ bừng tía tai, đứng trước cấp trên kiêm người
chị em thân thiết như thế này đúng là khó xử, cô
đành lên tiếng: "Chị Lục, chị đã biết những gì rồi?"
"Cô vẫn cho rằng tôi nhìn mà không nhận ra sao?
Tôi vẫn đề mắt đến hai người đấy. Tên khốn kia ôm
lấy chân cô mà sỡ ra mó vào cả buổi sáng. Đừng nói
là chân cô bị thương, nếu chân không bị thương thì
sð nhiều như thế cũng thành bị thương đấy!"
Lục Tiểu Nha tức giận đến nỗi ném mạnh cả
chồng tài liệu lên bàn.
Từ Mộng Kiểu lúc này chỉ muốn tìm một cái lỗ nẻ
để chui xuống, đúng là quá mất mặt!
"Đều trách tên khốn đó, khiến mình mất mặt
trước mặt cấp trên như thế này!", Từ Mộng Kiều thầm
oán trách Tần Hạo.
Cô âm thầm quay đầu lại nhìn thì càng tức giận
hơn nữa. Tần Hạo đang nằm bò ra bàn, không biết là
đang ngủ hay đang làm gì nữa.
Lục Tiểu Nha quan sát Từ Mộng Kiều từ nãy, thấy
vậy thì thở dài, kiên nhẫn nói: "Mộng Kiều, không
phải tôi có ý trách mắng cô! Nhưng sao cô lại hồ đồ
như vậy?"
"Hả? Chị Lục, sao tôi lại hồ đồ chứ?"
Từ Mộng Kiều cảm thấy hơi khó hiểu. Kề cả cô có
ð bên cạnh Tần Hạo thì cũng có liên quan gì đến IQ
của cô đâu? Cùng lắm chỉ là ờ cơ quan không công tư
phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893816/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.