*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Vũ Nghi cũng không nói gì. Cô ấy chỉ thð dài,
nằm bò ra bàn.
Lâm Vũ Hân tỏ ra âu sầu. Cô khẽ nói: “Vũ Nghị,
em biết không? Vừa rồi ð buồi tiệc, chị mờ cửa phòng
ra thì thấy Tần Hạo và người phụ nữ kia đang ð bên
nhau. Em có biết khi đó chị đã nghĩ gì không?”
“Có phải chị nghĩ, mình có quyền gì mà đi quản
cuộc sống của anh ấy, phải không?” Lâm Vũ Nghi và
chị gái lớn lên bên nhau. Tâm tư của hai chị em có đôi
khi không cần nói ra cũng có thể thấu hiểu.
Lâm Vũ Hân cười khổ: “Đúng vậy! Chị dựa vào cái
gì mà quản anh ấy chứ? Thực ra, chị biết anh ấy lừa
chị. Vì chị biết người phụ nữ đó. Cô ta là đại ca của
Thanh Bang ở Trung Hải chứ không phải là sát thủ!”
“Mặc dù chị hơi ngốc nhưng biều cảm mà cô ta
nhìn người đàn ông mình thích khi đó khiến chị dù
ngốc cũng nhận ra được, chứ làm gì có sát khí gì?"
Lâm Vũ Hân cười chua xót, trong đầu bỗng hiện
lên hình ảnh Diệp Thanh Trúc nằm dưới người Tần
Hạo với ánh mắt tràn ngập sung sướng và mê đắm.
Thực ra cô không biết Diệp Thanh Trúc là nữ
vương biến hóa. Kỹ năng diễn xuất của cô ta là đỉnh
của đỉnh. Việc giả bộ làm một cô gái ngây ngô đối với
cô ta dễ như ăn kẹo vậy.
Lâm Vũ Nghi lại thờ dài, nói: “Chị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893809/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.