Không nhắc tới Vương Tú Quân thì thôi, nhắc tới cô ấy khiến Tần Hạo càng điên tiết hơn. Anh cười lạnh lùng, sờ mũi nhìn Tam Pháo. Đôi mắt anh ánh lên vẻ khinh thường. Tần Hạo không muốn phí lời với cha nội này nên nói thẳng: “Tha cho anh, được thôi! Bắt đầu từ bây giờ, anh quản lý tốt cậu ta cho tôi. Học sinh ‘ba tốt’ là thế nào thì anh phải giáo dục đúng y chang như thế. Nếu không thì, tha cho anh à? Ha ha tôi có vô số cách khiến anh sống không bằng chết. Anh biết là tôi thực hiện dễ như trở bàn tay có đúng không?”
Tam Pháo lập tức nhìn Từ Thiên Kiêu nằm trên giường mà khóc dở mếu dở!
Dạy nó trở thành học sinh ‘ba tốt’ thì chi bằng mình trở thành học sinh ‘ba tốt’ còn dễ hơn.
Tam Pháo khổ sở hỏi; “Đại ca, Tiểu Thiên là thế nào với anh vậy?”
“Cậu ta là em trai tôi!”
Từ Mộng Kiều thấy vậy bèn vội xen vào.
Lúc này Tam Pháo mới để ý thấy Từ Mộng Kiều. Vừa thấy người đẹp ở cạnh ông tổ Tần Hạo là hắn ta lập tức hiểu ngay: “Hóa ra là vậy! Là em vợ của đại ca à!”
Tam Pháo nói vậy khiến Tần Hạo cạn lời, trừng mắt nhìn hắn ta với vẻ mất hết kiên nhẫn. Anh chau mày, thản nhiên nói: “Không liên quan gì tới anh. Bớt nói nhảm lại!”
Từ Mộng Kiều thì hơi ngượng ngùng. Cô vẫn không có cách nào đối diện với kiểu quan hệ này và cũng không dám thừa nhận.
Tam Pháo nghe thấy vậy thì tỏ ra bùi ngùi: “Chị à, hay em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893781/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.