“Ấy, đại ca đùa em đấy à? Bây giờ anh đang ở Ninh An sao? Anh ở đâu thế? Em sang ngay!”
Vừa dứt lời, Long Tứ đã chuẩn bị cúp máy và chạy thẳng đến chỗ anh.
Có nhiều bóng đèn ở đây lắm rồi, Tần Hạo không muốn lại xuất hiện thêm một người nữa. Anh lập tức cất lời: “Đừng, đừng đến. Cậu giúp tôi cầu xin vị đại ca của Thanh Bang các cậu đi! Tôi sợ chết đi được!”
Nói xong, Tần Hạo vội đưa điện thoại đến trước mặt Phí Lập Phát, dáng vẻ vô cùng cung kính: “Đại ca, bạn của tôi nói rằng có quen biết anh. Hai người nói chuyện một chút nhé?”
“Đưa đây!”
Phí Lập Phát không hề khách sáo, giật lấy điện thoại trên tay Tần Hạo. Kề miệng vào điện thoại, Phí Lập Phát lười biếng hỏi: “Tao là Phí Lập Phát, anh Phát. Ai đấy? Nói tên nghe xem?”
“Nói cái đầu mày!”
Long Tứ tức đến mức muốn bóp chết tên ngu xuẩn này. Dám giả vờ làm đại ca cơ đấy, chỉ số IQ đúng là đáng lo ngại. Biết Tần Hạo muốn chơi đùa một chút nên Long Tứ cũng vui vẻ phối hợp.
Vừa nghe cậu ấy mắng, Phí Lập Phát đã chuẩn bị đáp trả!
Long Tứ chỉ bật cười lạnh lùng. Lười phí lời với tên này, cậu ấy hỏi thẳng: “Mày cũng giỏi lắm. Mày ở bang phái nào, đường chủ của mày là ai?”
Địa vị, thân phận của Phí Lập Phát đương nhiên không thuộc hàng ngũ tinh anh của Thanh Bang. Cậu ta chỉ là một tên côn đồ cỏn con, làm gì thuộc phe phái nào. Dĩ nhiên Phí Lập Phát càng không biết Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893770/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.