"Vậy cậu nói xem, chị muốn nghe lắm đấy!"
Từ Mộng Kiều nghe vậy liền mỉm cười rất vui vẻ nhưng cũng đầy ý tứ giống như đang trêu chọc một chàng trai trẻ ngây thơ vậy.
Nhưng có lẽ cô ta không ngờ người thanh niên nhìn có vẻ ngây thơ vô số tội như động vật ăn cỏ trước mặt mình thực ra rất đáng sợ.
"Chị Từ đừng trêu ghẹo tôi nữa!"
Tần Hạo cúi đầu nhấp một ngụm cà phê, nói tiếp: "Người đẹp như chị Từ đây, không biết có bao nhiêu người xếp hàng tỏ tình, nào tới lượt kẻ như tôi?"
Từ Mộng Kiều khẽ thở dài đáp: "Người tỏ tình thì không thiếu nhưng tri kỷ thì được mấy người? Cậu nói chị nghe cậu thực sự thích chị sao? Biết đâu cậu cũng là gu của chị đấy!"
Tần Hạo bỗng chốc cạn lời, anh vừa mới tới đây mà đã bị bà chị này lôi ra một góc nói chuyện yêu đương rồi. Chẳng phải nữ yêu quái này muốn ăn thịt Tần Hạo, ăn sạch không để lại xương hay sao?
Đương nhiên, cũng có khả năng cô ta chỉ đang trêu đùa Tần Hạo cho vui.
Thân là một tay lão luyện tình trường mà lại bị một người phụ nữ trêu ghẹo, làm gì có chuyện gì quá quắt hơn chuyện này nữa?
Tần Hạo đáp: "Chị Từ, tôi coi chị là một người chị, thế mà chị lại muốn ngủ với tôi. Làm người ai lại làm thế?"
Phụt!
Từ Mộng Kiều không nhịn nổi nữa nên phì cười, càng lúc càng cảm thấy tên tiểu tử này cũng đáo để ra phết.
Ăn uống xong xuôi, Từ Mộng Kiều đi trả tiền. Tần Hạo kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893758/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.