Đúng là đã xấu còn xa, đến cả con gái mà cũng không tha.
Cô ta mà uống hết chén này thì gục là cái chắc.
Bạch Hiểu Yên tái mặt, siết chặt chén rượu nhìn biểu cảm vô tình của Triệu Hải Đào. Cô ta cảm thấy đau khổ, thầm chửi rủa kẻ này quá biến thái, thời nào rồi mà còn giở trò đồi bại này chứ.
Đám nam sinh có mặt cũng hết hồn. Bọn họ đã sớm bị Triệu Hải Đào chuốc đầy chén, giờ co rúm cả.
Vậy nên mạng mình còn khó bảo toàn nữa là có dũng khí làm anh hùng cứu mỹ nhân!
Chỉ có duy nhất Tần Hạo là vẫn chưa uống chén nào!
Bạch Hiểu Yên sắp khóc tới nơi, tay còn lại đành phải kéo Tần Hạo. Cô ta cúi đầu ấm ức nhìn anh.
Tần Hạo thở dài. Anh lại mềm lòng mất rồi.
Anh bất chợt nghĩ tới cô gái hào sảng từng một mình cân cả đám nam sinh uống đến đổ gục.
“Ức hiếp phụ nữ mà cũng coi được à? Tôi uống thay cô ấy!”
Nói xong, Tần Hạo giựt lấy chén rượu trong tay Bạch Hiểu Yên, uống cạn, đặt mạnh xuống bàn rồi anh chỉ thẳng vào mặt đám thực tập sinh, khinh bỉ nói: “Một đám nhát như cáy. Mười mấy người các cậu mà không hạ được ba người bọn họ à? Từng đứa một đứng ra chuốc cũng đủ để hạ gục họ rồi ấy chứ? Làm gì có chuyện để họ vờn các cậu như mèo vờn chuột vậy? Thấy người đẹp bị ức hiếp cũng không biết đường mà ra mặt, đáng đời cái lũ FA cả đời!”
Trận chửi đó ngoài mấy cô gái ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893753/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.