*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong câu nói giải hận, Lý Vạn Niên liền tắt điện thoại.
Tần Hạo lập tức kiểm tra thời gian cuộc gọi. Đã được hơn hai phút.
Chưa tới một phút thì Long Ngũ đã gọi điện tới, báo cáo cho Tần Hạo một địa chỉ. Đó chính là vị trí của Lý Vạn Niên.
Tần Hạo tắt máy, nhìn ánh mắt mong đợi của Lâm Vũ Nghi, anh nói với giọng dứt khoát: “Cô ở đây đợi, tôi đi cứu chị cô. Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ đưa cô ấy bình an trở về”.
Lâm Vũ Nghi gật đầu. Bỗng nhiên cô đứng dậy, lao vào lòng Tần Hạo: “Hứa với tôi, cả hai người phải bình an vô sự nhé?”
“Ừ, tôi hứa với cô!”
Tần Hạo cười, khẽ đẩy vai Lâm Vũ Nghi ra. Anh nhìn đôi mắt rưng rưng của cô, nhẹ nhàng nói: “Chưa có chuyện nào mà tôi hứa với phụ nữ lại không làm được cả!”
Lâm Vũ Nghi bĩu môi: “Trước đây anh hứa với chị là sẽ làm vệ sĩ cho chúng tôi. Nhưng anh đã không làm theo lời hứa!”
“Điều đó thì…Khụ khụ. Là do các cô đuổi việc tôi đấy chứ! Chứ đâu phải tôi không muốn bảo vệ hai người đâu!”, Tần Hạo ái ngại. Đúng là anh đã không thực hiện được lời hứa đó.
Nhất là bây giờ Lâm Vũ Hân lại đang xảy ra chuyện. Như vậy, đương nhiên Lâm Vũ Nghi sẽ cảm thấy nguyên nhân là do Tần Hạo không bảo vệ chu đáo.
Lâm Vũ Nghi tức giận nói: “Do anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893733/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.