“Đồ vô liêm sỉ!”, Vương Tú Quân tức giận mắng.
Lúc này tài xế mới nhớ ra rằng trên xe vẫn còn một vị khách nữ, đó chính là vợ nhà người ta. Thế là ông chú ngại ngùng nói: “Em gái, thật ngại quá. Tôi chỉ đùa thôi!”
Vương Tú Quân cũng chẳng có thiện cảm gì với người tài xế này nên cô mặc kệ luôn.
Tần Hạo cười: “Nhìn kìa, vẫn giận à. Xem ra anh vẫn còn kém quá!”
Tài xế cười ngượng ngùng, không tiện tiếp lời.
Tần Hạo cười nói: “Anh trai, thực ra ba cách của anh đều quá kém!”
“Hả?”
Lần này thì người tài xế không đồng ý. Đây là kinh nghiệm ông ta đúc kết nhiều năm mới có được. Thanh niên này giả bộ già đời làm gì chứ?
Tần Hạo cười với vẻ đê tiện: “Thường thì khi phụ nữ tức giận mà dỗ không được là do ‘thiếu thốn’, làm một bận là ổn lại liền!”
Phụt!
Người tài xế phì cười, chẳng may đạp phải chân ga, suýt nữa thì tông vào đuôi xe người khác.
Vương Tú Quân giận tới đỏ cả mặt. Cô ấy chưa từng gặp ai vô liêm sỉ, mặt dày như thế này.
“Dừng xe lại đi!”
Chiếc xe đi được nửa đoạn đường thì Tần Hạo đột ngột lên tiếng.
Người tài xế cảm thấy kỳ lạ. Còn chưa tới nơi mà, nhưng người ta bảo dừng thì ông ta cũng hết cách.
Tần Hạo trả tiền. Vừa xuống xe là anh đã chạy thẳng đi ngay.
Vương Tú Quân vội vàng bước xuống đuổi theo anh khiến người tài xế trợn tròn mắt.
Mẹ ơi, đây rốt cuộc là nam dỗ dành nữ hay là nữ dỗ dành nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893678/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.