Trương Kỳ vừa đi khỏi, mấy tên còn lại bèn nhào tới chỗ Bánh Nướng, dạy dỗ cậu ta một trận cho tới khi cậu ta cuống quýt nhận sai, hơn nữa còn hứa giặt quần áo một tuần cho Hổ Mập, rồi giới thiệu bạn gái cho Gậy Trúc, điểm danh có mặt thay cho Tần Hạo thì ba người họ mới chịu buông tha.
Đối với Bánh Nướng cũng coi như trong họa có phúc. Trương Kỳ đi mua một nồi canh gà mang về. Bánh Nướng vẫn giả bộ không nhấc tay lên nổi, thế là Trương Kỳ đích thân bón cho cậu ta.
Vẻ ân ái của hai người khiến Gậy Trúc muốn ói. Cậu ta ra ngoài. Tần Hạo cũng đã rời đi từ lâu. Chỉ còn lại Hổ Mập nằm trên giường với một cơ thể chằng chịt vết thương.
Người ta có thịt ăn, có gái vỗ về. Hổ Mập thật thê thảm biết bao!
Nhưng cứ nằm mãi trên giường cũng không được. Hổ Mập buồn đi toilet, bèn ôm mặt chạy vào nhà tắm. Đến lúc cậu ta đi ra thì vẫn bị Trương Kỳ phát hiện ra.
“Ấy? Hổ Mập, cậu bị làm sao thế?”
Trương Kỳ ngạc nhiên khi thấy khuôn mặt sưng húp của Hổ Mập. Sao cả hai người cùng bị thương thế này?
Hổ Mập đảo mắt láo liên, bực bội nói: “Còn phải nói sao, hừ, cái tên Bánh Nướng chẳng có nghĩa khí gì cả. Tối qua mập tôi đỡ cho cậu ta bao nhiêu phát chứ? Nếu không phải đè cậu ta xuống rồi che chở thì cha nội Bánh Nướng đã nhập viện lâu rồi. Vậy mà vừa nãy dám nói một đấu mười, không địch nổi đám đông, hừ!”
Hổ Mập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893661/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.