Đoạn ghi âm vẫn chưa kết thúc, nhưng tới đây thì không còn tiếng động gì nữa.
Lâm Vũ Hân giật điện thoại từ tay em gái, tiếp tục phát.
“Rè rè rè…”
Âm thanh lại vang lên.
“Cậu Lý, tiếp theo chúng ta phải làm gì? Hay là làm luôn ở đây đi?”
Lâm Vũ Hân sững sờ. Cô và em gái nhìn nhau kinh ngạc khi nghe thấy giọng nói quen thuộc này.
“Là Trương Hằng!”
Lâm Vũ Nghi nghiến răng nói.
Tiếp tục.
“Không được, ở đây dễ xảy ra chuyện lắm. Hơn nữa, chúng ta đã hứa với Vương Tú Quân là đưa thằng nhãi này về. Nếu để nó xảy ra chuyện ở đây thì Vương Tú Quân sẽ đổ hết lên đầu chúng ta mất! Thật không ngờ thằng nhóc này lại sát gái như vậy, đến cả Vương Tú Quân cũng muốn cưa nó”.
Đây là giọng của Lý Vạn Niên.
“Vương Tú Quân là gì chứ? Dù cô ấy có biết thì cũng làm gì được chúng ta?”
“Câm miệng!”
“Cậu phải biết đây là địa bàn của ông Tứ. Cậu định làm loạn ở đây à?”
“Ông Tứ sao?”
“Tôi biết rồi, cậu Lý. Vậy phải xử lý thằng nhãi này thế nào đây?”
“Đánh cho nó tàn phế, làm gì cũng được. Chẳng may mà có đánh chết thì ha ha, Trung Hải rộng lớn thế này, thiếu đi một người cũng chẳng làm sao. Cậu nói xem, có phải không cậu Hằng?”
Giọng điệu của Lý Vạn Niên vô cùng độc ác!
Lâm Vũ Hân nghe đi nghe lại mấy lần. Cuối cùng thì cô cũng đã hiểu. Sắc mặt cô trở nên khó coi vô cùng. Cô lầm bầm: “Chẳng trách hôm đó Tần Hạo nói hối hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893649/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.