Dù người khác nghĩ thế nào thì từ đầu tới cuối Tần Hạo vẫn luôn bình thản. Cuối cùng anh vẫn phải rời đi, mặc dù là do bị đuổi nên ra đi không được vẻ vang cho lắm.
Khi bỏ đi, anh còn để lại một câu.
“Phiền mấy người chuyển lời tới Lý Vạn Niên, có chuyện gì thì tìm tôi. Tôi có thể đánh phế anh ta một lần thì có thể đánh phế anh ta hai lần. Đương nhiên, chắc chắn sẽ không quá ba lần!”
Anh tới đây đàng hoàng thì khi ra đi cũng hiên ngang y như vậy.
Tần Hạo trả lại tất cả tiền lương, điện thoại mà Lâm Vũ Hân đưa cho anh. Mặc dù có thể cô cũng không quan tâm tới những thứ đó.
“Hỏng rồi, trong điện thoại vẫn còn một đoạn ghi âm…”
Tần Hạo bước lên taxi, đi xa lắm rồi mới đột nhiên vỗ đầu. Sao anh lại quên được điều đó cơ chứ.
Đó là đoạn hội thoại của Lý Vạn Niên và Trương Hằng khi ở KTV Ngày Thứ Tám nói về toàn bộ sự việc lần trước anh ta tìm người chuốc thuốc hai chị em nhà họ Lâm.
Khi ấy Tần Hạo đã ghi âm lại.
Sau đó anh quên mất. Anh vốn định đợi Lý Vạn Niên tới báo thù thì khi đó sẽ tìm cơ hội hạ gục hoàn toàn tên khốn đó, tránh phiền phức về sau.
Vậy mà lần này Lý Vạn Niên lại ngoan quá, không tìm tới anh, cũng không lộ mặt mà giở thủ đoạn, mượn dao giết người.
“Thôi bỏ đi, một chiếc điện thoại cũ rích, có khi bọn họ giận quá, cầm đập rồi cũng nên. Dù sao bọn họ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893643/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.