Lâm Vũ Nghi sững người, cô ấy vô thức hỏi: “Tại sao chứ?”
Tần Hạo cười một cách quái dị, nói: “Anh ta không hiểu được tôi đâu!”
Lúc này Lâm Vũ Hân kinh ngạc nhìn anh, trong đầu cô không nhịn được mà nhớ tới chuyện ở phòng bao hôm qua, nhớ tới dáng vẻ hững hờ, khinh thường của anh.
Đúng thế, tính cách của tên Lý Vạn Niên này rất đáng nghi ngờ, chắc chắn là anh ta bị dáng vẻ của Tần Hạo doạ sợ mất mật rồi.
Như hiểu ra vấn đề, Lâm Vũ Hân lại chau mày nói: “Tên kia bám đuôi chúng ta là để điều tra anh?”
“Đúng vậy!”
Tần Hạo cười khẩy, căn bản chả có gì đáng lo hết.
Lâm Vũ Hân định hỏi tiếp nhưng khi cô nhìn thấy dáng vẻ tự tin, điềm nhiên của anh, cô lại bỏ ý nghĩ đấy.
Ba người đã về tới nhà.
Lâm Vũ Nghi vừa được đỡ vào phòng một cái là nằm vật ra ngủ một giấc ngon lành trên ghế sô pha, Lâm Vũ Hân không tài nào lôi cô ấy đi được đâm ra bực bội nói: “Chị kệ em đấy!”
Mặc dù miệng thì nói kệ đấy nhưng cô vẫn lên tầng lấy chăn đắp lên người Lâm Vũ Nghi rồi sau đó mới đi tắm rửa.
Ngày hôm nay quả là nhiều việc, cô cảm thấy hơi mệt mỏi.
Tắm xong, Lâm Vũ Hân về phòng đi ngủ.
Tần Hạo đi kiểm tra cẩn thận mọi góc ngách của biệt thự, không phát hiện ra điều gì bất thường cả nên anh cũng quay về tắm rửa rồi đi ngủ.
Cũng không biết bao lâu sau, anh chợt nghe thấy tiếng bước chân của ai đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-si-bat-dac-di/893607/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.