Văn Chiêu bị nâng lên một chân phun ra nuốt vào dương v*t Giang Thăng. Mông cậu đã bị đâm cho đỏ lên, tay cậu nắm lên bệ cửa sổ vì dùng sức mà đầu ngón tay trắng bệch.
Tiếng nước dính nhớp ở va chạm bạch bạch vang lên. Văn Chiêu dùng răng cắn miệng, không chịu nổi phe phẩy đầu.
Giang Thăng thở phì phò tiến đến bên tai Văn Chiêu "Sướng không?"
Văn Chiêu quay đầu lại nức nở gật đầu rồi lại lắc đầu. Cậu bị làm khiến cổ cùng mặt ửng hồng mồ hôi đầm đìa.
Giang Thăng cười ra tiếng, đầu Văn Chiêu tựa vào ngực Giang Thăng, cậu cảm giác bị tiếng cười kia làm trái tim cậu rung động.
Một chân khác của Văn Chiêu run run, cửa huyệt bị Giang Thăng đêm cho lõm vào. dương v*t Giang Thăng mỗi lần đâm đều đâm tới cửa tử cung, nghiền cửa tử cung đâm nó tách ra thành lỗ nhỏ. Thịt môi bị âm mao thô ráp cọ đến phát đỏ:" Đừng đâm nữa... Nóng quá, lỗ nhỏ muốn hỏng rồi."
Một tay Giang Thăng nâng chân Văn Chiêu một tay khác giữ eo Văn Chiêu đâm càng ngày càng nhanh, đâm đến âm hộ đều lõm vào, thịt môi bị đè ép đến biến dạng.
Trên cổ Văn Chiêu nổi gân xanh, hai mắt đầy nước mắt bị khoái cảm làm phát điên rồi. Văn Chiêu quay đầu lại há miệng đỏ mọng để lộ đầu lưỡi hồng nộn, hai mắt mê ly:" Giang Thăng ăn em, ăn em đi." Tràn đầy sự mê hoặc.
Đôi mắt Giang Thăng đỏ ngầu, da đầu hắn bị khiêu khích đến tê dại. Giang Thăng bóp cằm cậu, hàm chứa đầu lưỡi của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-sau-mua-thu/884676/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.