Chương 75: Đây là bác sĩ Trần Thượng Chu “Đinh đinh ——” “Chào mừng quý khách!” Bên ngoài cổng phía nam của đại học Cẩm Giang có một quán cà phê nhỏ, cửa kính bị đẩy ra từ bên ngoài, chuông gió treo trên khung cửa theo đó vang lên một tiếng trong trẻo. Bên ngoài tuyết đang rơi trắng xóa, Phùng Thanh bị lạnh đến mức không chịu nổi. Vừa bước vào cửa, việc đầu tiên cậu làm là hà hơi vào lòng bàn tay, xoa xoa tay cho ấm. Mãi đến khi hơi nóng từ điều hòa trên trần nhà thổi tan cái lạnh, Phùng Thanh mới cảm thấy bản thân như vừa sống lại. Cậu cởi khăn quàng trên cổ rồi tiến về quầy gọi món. Cơn gió lạnh kia thổi tới, ngay cả cơn buồn ngủ cũng bị xua tan sạch sẽ. Đứng sau quầy gọi món là một sinh viên nữ đại học Cẩm Giang đang đi làm thêm. Khi tiếng chuông gió vang lên, cô đang bận rộn chuẩn bị đồ uống, theo phản xạ liền buột miệng thốt ra một câu “chào mừng quý khách”, rồi thuận tay bấm nút báo cho vị khách có số thứ tự tương ứng ra lấy đồ. Đến khi ngẩng đầu lên, cô mới thấy người đứng ở cửa chính là Phùng Thanh. Cô gái sinh viên: “Hoá ra là thầy Phùng* à, chúc anh buổi sáng tốt lành!” * Raw là 逢老师 nên mình edit giữ nguyên là “thầy Phùng” thay vì đổi một đại từ nhân xưng khác. Theo như mình tìm hiểu, thì 老师 (lǎoshī) tức “thầy” được mọi người bên Trung Quốc dùng để gọi những người có tay nghề hoặc chuyên môn cao ở một lĩnh vực nào đó như dịch giả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-nha-dung-gio-phi-muc-nhat/4663443/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.