Chương 52: Những ngày khó khăn Một lúc lâu sau, Trần Thượng Chu mới “ừ” một tiếng. “Vậy Trần Thượng Chu, rốt cuộc anh muốn học trường nào vậy?” Vừa bước vào ký túc xá đã vắng tanh, Phùng Thanh liền kéo mạnh ghế của Trần Thượng Chu ngồi phịch xuống: “Bắc Kinh? Hay Thượng Hải? Học máy tính? Vật lý? Hóa học? Anh từng nghĩ tới cái nào chưa?” Trần Thượng Chu tựa người vào tủ quần áo: “Từng nghĩ rồi.” “Vậy anh nghĩ gì?” Phùng Thanh hỏi. “Đại học Nam Lăng, y học lâm sàng.” Anh đáp. Mắt Phùng Thanh sáng rực lên, không giấu nổi niềm vui vì hai năm tới vẫn có thể gặp Trần Thượng Chu mỗi cuối tuần: “Đại học Nam Lăng? Anh muốn học trong tỉnh?” “Ừ.” “Nhưng mà, thành tích thi thử của anh đều nằm trong top 200 toàn tỉnh. Nộp nguyện vọng trong tỉnh có phải hơi uổng không?” Phùng Thanh bắt đầu lo lắng. Trần Thượng Chu nghiêm túc nói: “Điểm chuẩn khoa y của đại học Nam Lăng luôn rất cao. Nhiều năm rồi điểm thấp nhất cũng tầm hạng 390. Thành tích của anh không cao đến vậy, không uổng.” Lúc này Phùng Thanh mới yên tâm hẳn. Nghĩ đến việc sau khi Trần Thượng Chu vào đại học, cuối tuần hai người vẫn có thể ăn ngủ cùng nhau, Phùng Thanh vui đến mức cứ cười mãi không ngừng. Vừa cười, cậu vừa tưởng tượng ra dáng vẻ của Trần Thượng Chu lúc mặc áo blouse trắng, rồi buột miệng nói: “Trần Thượng Chu, không khó để tưởng tượng đến cảnh anh trở thành bác sĩ. Anh hợp với nghề này lắm luôn. Cảm giác bác sĩ đều là kiểu người nghiêm túc, cẩn thận, khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-nha-dung-gio-phi-muc-nhat/4663420/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.