Chương 46: Có dễ nói chuyện không? Phùng Thanh ngẩn ra, thật ra cậu không hiểu câu nói đó của Trần Thượng Chu có ý gì. Yên tâm? Cậu có gì phải yên tâm? Cậu thậm chí còn không hiểu tại sao mình lại thở phào nhẹ nhõm. Dù gì thì việc Tĩnh Văn Duệ có người mình thích cũng đâu làm thay đổi chuyện anh ta vẫn là người dành nhiều thời gian bên cạnh Trần Thượng Chu nhất khi ở trường. Chuyện đó chẳng liên quan gì đến tâm trạng bực bội của cậu cả. Nhưng dường như cái tâm trạng bực bội ấy của Phùng Thanh cũng tan biến theo hơi thở phào mà cậu vừa thở ra. Cậu bỗng thấy, hiện tại cậu nhìn Tĩnh Văn Duệ chẳng còn chút bực bội nào nữa. Cho dù thời gian anh ta ở bên Trần Thượng Chu vẫn nhiều hơn mình rất nhiều nhưng cậu cũng không thấy khó chịu như lúc trước. Sự tò mò khiến Phùng Thanh nhanh chóng quên đi câu nói vừa rồi của Trần Thượng Chu, cậu bước một bước đến trước mặt anh: “Anh Văn Duệ thích đàn chị đó hả anh?” Trần Thượng Chu cũng không nhắc lại câu nói vừa rồi của anh, chỉ “ừ” một tiếng đáp lại. Phùng Thanh nhớ lại câu “chiến thắng gần trong gang tấc” mà Tĩnh Văn Duệ từng nói, lại hỏi: “Anh Văn Duệ đang theo đuổi người ta hả anh?” “Ừ.” Trần Thượng Chu lại đáp. Phùng Thanh: “Sắp theo đuổi được rồi?” Trần Thượng Chu đưa mắt liếc về phía Tĩnh Văn Duệ. Lúc này hai người đã chụp xong hình, đang trò chuyện gì đó. Cô gái thì trông rất bình thản, còn Tĩnh Văn Duệ thì liên tục có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-nha-dung-gio-phi-muc-nhat/4663414/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.