Chương 42: Có anh thật tốt Trần Thượng Chu vội vàng chạy đến ký túc xá của Phùng Thanh. Vừa bước vào, Trần Thượng Chu đã thấy ngay cái chăn trên giường Phùng Thanh phồng lên một cục, cậu đang cuộn tròn mình vào trong đó. Giường trong ký túc là loại có cầu thang nằm dọc ở giữa, chứ không phải kiểu leo bằng thang sắt. Hai giường dùng chung một cái cầu thang đó. Sau khi Trần Thượng Chu khẽ gật đầu chào một bạn cùng phòng đang rửa mặt ở trong nhà vệ sinh gần cửa, anh đi tới đứng dưới giường của Phùng Thanh, nhẹ tay đặt cặp sách lên ghế của cậu, cởi giày rồi leo lên. Một chân anh đứng trên bậc cầu thang dưới cùng, một chân quỳ ở đầu giường. Phùng Thanh đang vùi nửa gương mặt của mình vào trong chăn, nửa còn lại lộ ra ngoài. Hai mắt cậu nhắm nghiền, trên trán dán miếng hạ sốt. Lúc này trong phòng ký túc xá có bốn người, bao gồm cả Phùng Thanh. Một người đang tắm, hai người đang rửa mặt, chỉ có mỗi cậu nằm trên giường. Trần Thượng Chu đưa tay chạm vào má Phùng Thanh, may mà cậu không còn nóng nữa. Cảm nhận được có bàn tay đang đặt lên mặt mình, Phùng Thanh mở mắt ra. Cậu vốn không ngủ, chỉ là đầu còn hơi choáng nên nhắm mắt cho đỡ mệt. Đôi mắt vừa hé mở vẫn còn chút đỏ, trông có vẻ lờ đờ thiếu sức sống. Thật ra Phùng Thanh cảm thấy mình cũng không khó chịu lắm. Chỉ là chút cảm nhẹ, sốt nhẹ, mức độ cũng chẳng nghiêm trọng gì. Nhưng khoảnh khắc cậu mở mắt ra nhìn thấy Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-nha-dung-gio-phi-muc-nhat/4663410/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.