Cảnh sát đằng sau chạy tới mau chóng phong tỏa hiện trường sự cố, tiến hành chụp ảnh lấy mẫu hiện trường. Khói bụi bên trong đường hầm sặc sụa, cú phanh gấp và trôi đi lúc đuổi theo Ngô Gia Nghĩa khiến Mạnh Chiêu cảm thấy tức ngực. Sau khi giao nhiệm vụ tại hiện trường, anh thấp giọng nói với Lục Thời Sâm: “Ra ngoài hít thở không khí đi.”
Lục Thời Sâm “Ừ” một tiếng.
Ra khỏi đường hầm, trời sáng choang, nước mưa không ngừng nhỏ giọt xuống từ mép trên của đường hầm. Mạnh Chiêu xòe ô, đi đến ven đường cùng với Lục Thời Sâm, bên trên đỉnh đầu, mưa nặng hạt rơi lộp bộp trên mặt ô.
Mạnh Chiêu ngậm một điếu thuốc mượn được vào trong miệng, dùng một cái bật lửa đốt điếu thuốc kia, đốm lửa màu vàng sáng lên, anh rít vào một hơi thật sâu, sau đó thả khói trắng ra không khí ướt át.
Tự tay bắn chết một sát thủ, nhìn lại Ngô Gia Nghĩa mất mạng ngay tại chỗ trong sự cố, lúc này ngực Mạnh Chiêu bị chặn đến mức khó thở, rít vài hơi thuốc lá mới nhận ra thần kinh căng cứng hơi thả lỏng ra.
Một điếu thuốc hút tới một nửa, có cảnh sát chạy tới, đưa một túi vật chứng cho Mạnh Chiêu, bên trong đựng ảnh vân tay lấy từ túi màu đen: “Đội phó Mạnh, thu thập được vân tay của Ngô Gia Nghĩa rồi.”
Mạnh Chiêu nhận lấy: “Ừ.”
Sau khi cảnh sát kia đi, Mạnh Chiêu lại rít một hơi thuốc, sau đó đưa một nửa còn lại cho Lục Thời Sâm: “Hút không?”
Lục Thời Sâm rũ mắt nhìn một nửa điếu thuốc vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-ngoai/1740934/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.