Đến bệnh viện băng bó vết thương, lại lấy hành lý từ homestay, hai người quay lại nội thành.
Lục Thời Sâm lái xe, không thương lượng với Mạnh Chiêu đã lái xe thẳng đến một khách sạn. Chẳng cần nghĩ kỹ, Mạnh Chiêu đã biết Lục Thời Sâm chắc chắn đã đặt một khách sạn đắt nhất.
Hai người đi đến quầy lễ tân của khách sạn, nhân viên lễ tân hỏi họ muốn đặt phòng gì, giọng điệu Lục Thời Sâm bình thường: “Một phòng giường lớn.”
Mạnh Chiêu thì cúi đầu giả vờ nhìn điện thoại.
Ăn cơm ở nhà hàng của khách sạn, trở về phòng đã gần rạng sáng.
Mạnh Chiêu tắm rửa xong ngồi ở mép giường, cứ cảm thấy trong lòng hơi lo lắng,
Lúc này, Lục Thời Sâm cũng đi đến, thấy Mạnh Chiêu như là đang trầm tư, hắn hỏi: “Đang nghĩ gì?”
“Cứ cảm thấy không yên tâm,” Mạnh Chiêu nhìn hắn, “Cậu có chú ý đến không, lúc chúng ta quay lại lần hai, trong nhà người phụ nữ kia bừa bộn hơn trước đó một chút? Là vì đang tìm cái túi kia phải không? Ngoài ra, sắc mặt của người phụ nữ cũng không đúng lắm…”
Lục Thời Sâm nhớ lại, lúc ấy sự chú ý của hắn đều đặt lên vết thương của Mạnh Chiêu, thành thử cũng không chú ý nhiều đến người phụ nữ kia: “Hình như hơi loạn.”
Mạnh Chiêu lắc đầu: “Cái tôi để ý không phải cái này. Mới đầu mở cửa quả thật hơi hoảng hốt, nhưng sự hoảng hốt của chị ta chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, biểu hiện sau đó lại tự nhiên và điềm tĩnh lạ thường, nhìn thấy chúng ta bị thương, chị ta cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-ngoai/1740916/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.