Mạnh Chiêu xử lý vết thương đơn giản, sau đó đẩy cửa phòng quan sát ra, bước vào đánh giá Ngô Vi Hàm trong phòng thẩm vấn lúc này qua lớp kính hai mặt.
Nửa người trên của Ngô Vi Hàm ngửa ra sau, tựa lưng vào ghế ngồi, đây là một tư thế cực kỳ thả lỏng. Có lẽ trong ảo tưởng của Ngô Vi Hàm, giờ này những người trong xe cứu thương đã hoàn toàn về chầu trời trong vụ tai nạn xe kia, mà những tội ác của y cũng biến mất không còn tăm tích theo vụ tai nạn xe đó.
Nghĩ đến Lục Thời Sâm vẫn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, lại nhìn Ngô Vì Hàm không hề sợ hãi trước mắt, một cơn tức giận trong người Mạnh Chiêu vọt lên cổ họng. Anh siết chặt nắm đấm, ước gì có thể lôi Ngô Vi Hàm ra khỏi phòng thẩm vấn, tìm một nơi không có giám sát đánh cho y một trận nhừ đòn.
Nhưng Mạnh Chiêu biết, lúc này anh nhất định phải bình tĩnh hơn Ngô Vi Hàm, mới có thể khiến cho Ngô Vi Hàm nhận được trừng phạt vốn có.
Nhìn tư thế thả lỏng của Ngô Vi Hàm, lại thêm trước đó đã quen biết, anh hiểu được lần thẩm vấn này không đơn giản như vậy. Muốn moi sự thật từ trong miệng Ngô Vi Hàm ra, thực sự khó càng thêm khó.
Cách duy nhất, đó là nghĩ trăm phương nghìn kế đánh tan phòng tuyến tâm lý của Ngô Vi Hàm, một khi phòng tuyến tâm lý sụp đổ thì sẽ biểu hiện ra hành động bên ngoài, đồng thời nhất định sẽ mang đến tác dụng lớn cho thẩm vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-ngoai/1740886/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.