Mạnh Chiêu không có ý định đi vào từ cửa chính, phỏng đoán “viện dưỡng lão này có lẽ giấu không gian dưới đất” cũng không có bất kỳ chứng cứ thực chất nào. Lần lục soát lúc nãy đã không thu hoạch được gì, lục soát lần nữa trong thời gian ngắn lỡ như vẫn không có thu hoạch, vậy mặt mũi của cục thành phố ném ở đâu…
“Tôi trèo lan can vào xem thử,” Mạnh Chiêu nhìn về phía Lục Thời Sâm, “Cậu đợi tôi ở bên ngoài đi.”
“Tôi đi cùng cậu.” Lục Thời Sâm nói.
“Cậu cũng trèo lan can?” Mạnh Chiêu quan sát Lục Thời Sâm từ trên xuống dưới, trang phục cắt may vừa người của đối phương thật sự không móc nối được với chuyện trèo lan can.
Nhưng Lục Thời Sâm chỉ “Ừ” khẽ một tiếng: “Hai người cùng tìm, dù sao cũng năng suất hơn một người.”
“Được thôi, để xem cậu có trèo qua được không.” Mạnh Chiêu nói xong đi qua dải cây xanh, đi đến trước hàng rào.
Tuy lan can này nhìn qua không có hiệu quả bảo vệ gì, nhưng thật sự muốn trèo qua vẫn hơi khó, khó là khó ở chỗ bức tường bên dưới quá cao, cho dù chân Mạnh Chiêu đủ dài, nâng chân lên cũng vẫn không thể thuận lợi giẫm lên.
Cũng có một cách, đó là bảo Lục Thời Sâm khom người xuống, anh giẫm lên lưng Lục Thời Sâm, đây là cách làm ổn thỏa nhất. Nếu bây giờ bên cạnh là động nghiệp đội cảnh sát, Mạnh Chiêu nhất định sẽ áp dụng cách làm này.
Có điều… Mạnh Chiêu quay đầu nhìn Lục Thời Sâm, mặc dù Lục Thời Sâm vai rộng chân dài, vóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-ngoai/1740880/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.