Đến nhà cậu, Mạnh Chiêu giơ tay gõ cửa, là Mạnh Nhã Thù đứng lên mở cửa, Mạnh Nhã Thù để mặt mộc, uể oải bảo: “Sao giờ anh mới về? Em sắp chết đói rồi, ăn cơm sau tám giờ béo lắm đó biết không?”
Mợ Tống Ninh đứng dậy đến phòng bếp: “Tiểu Mạnh về rồi, mợ đi bưng cơm.”
Mạnh Chiêu đổi dép lê ở cửa, “Mọi người vẫn chưa ăn? Bảo mọi người đừng chờ con rồi mà?”
“Địa vị anh cao như vậy sao có thể không đợi anh.” Mặc dù ngoài miệng Mạnh Nhã Thù oán trách, nhưng thoạt nhìn vẻ mặt rất vui, “Mau lên mau lên, mẹ em làm cá ngon như thế sao anh không vội tí nào hả?”
Mạnh Tường Vũ ngồi trên ghế sofa ở phòng khách xem TV thấy Mạnh Chiêu trở về cũng đứng lên: “Đừng phàn nàn anh con nữa, anh con bận rộn công việc.”
“Biết rồi ạ.” Mạnh Nhã Thù đi đến phòng bếp bưng cơm giúp Tống Ninh, “Người bận rộn.”
Tống Ninh làm cá đúng là rất tuyệt, một con cá chép to kho gần như không đựng hết trong một cái đĩa 14 in, bên trên bỏ hành thái xanh biếc, khiến người ta vừa nhìn đã muốn ăn.
“Vụ án của Chu Diễn sao rồi anh?” Mạnh Nhã Thù vừa chọc vào bát cơm vừa hỏi, “Tại sao bảo mẫu kia muốn giết anh ta nhỉ, rốt cuộc anh ta có đầu têu trong vụ bạo lực học đường kia không?”
Mạnh Chiêu rửa tay ngồi xuống, anh còn chưa chưa lên tiếng, Mạnh Tường Vũ ở bên cạnh đã mở miệng: “Anh con có thể tiết lộ nội tình của vụ án cho con à?”
Mạnh Nhã Thù và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-ngoai/1740854/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.