Kiến thức cơ bản của Lâm Đồng Chi từ từ vững chắc lên, những kiến thức trước kia từng học qua liền quên thì bây giờ khắc sâu vào đầu, việc học cũng chầm chậm vững trắc tiến bộ, lần kiểm tra trắc nghiệm vậy lý nho nhỏ, cô lại được 90 điểm, cuối cùng cũng đạt yêu cầu rồi. Cô nắm chặt tờ bài thi trắc nghiệm, nhiều cảm xúc đan xen, dựa theo hình dung của Lưu Tinh quả thật giống hệt phản ứng của Phạm Tiến khi vừa nghe nói mình trúng cử.
Hai thầy giáo cười híp mắt đợi cô vui vẻ xong rồi, Cố Duy Bình đưa đầu lại gần, khóe mắt giương lên, miệng khẽ cười, lúc này Lâm Đồng Chi đã nắm được chiêu số của bọn họ, biết những người này lại nổi lên ý xấu, vội nói trước: "Tối hôm nay mở tiệc cảm ơn thầy giáo, chỉ là trên người mình không có tiền, buổi tối tự học xong mình mời mọi người ra cổng trường học ăn đậu hủ thúi."
Ba người bọn họ đồng loạt "Cắt" một tiếng, Lưu Tinh bĩu môi cau mày; "Lâm Đồng Chi cậu cũng quá keo kiệt rồi? Lưu Tinh mình đi ra ngoài nói một tiếng muốn bổ túc toán học, người xếp hàng đầy đến chân cầu thang tầng một, cậu ý tốt lấy đậu hủ thúi tới đuổi mình?"
Hết giờ tự học buổi tối, tiếng chuông vừa kêu, Lâm Đồng Chi đã nghĩ muốn chạy đi, nhưng bị Lý Ngọc Hỉ kéo lại: "Đi nhanh như vậy làm gì? Phải chờ mọi người cùng nhau đi."
Lâm Đồng Chi bị bắt tại trận, vẻ mặt cợt nhả chống chế: "Không phải đâu? Không phải các cậu đều không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-nen-hanh-phuc/4026610/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.