Ngay từ đầu cô chỉ chọn bừa một chỗ ngồi, ai ngờ lại ngồi phía dưới Cố Duy Bình. Căn bản chẳng cần quan tâm gì. Với lại, Cố Duy Bình cũng không phải là người ỷ mình là thần đồng mà khinh thường người khác. Mỗi tiết học, cậu ấy đều ngồi ngay ngắn nghe giảng bài. Lúc nào Lâm Đồng Chi nhìn lên bảng cũng thấy cậu ấy. Thân hình rất cao, chắn cả tầm mắt của cô. Đó là một loại quấy nhiễu.
Trong đầu Lâm Đồng Chi chỉ có một chữ "nhịn", cô cố gắng rướn cổ lên tìm khe hở ở giữa hai bạn nam phía trước hoặc mượn vở của Lý Ngọc Hỉ sau khi giờ học kết thúc. Rốt cuộc có một ngày, giáo viên lớp toán đang giảng bài hàm số. Chính là bài mà tối hôm trước Lâm Đồng Chi không hiểu khi soạn. Giáo viên vừa nói vừa viết bảng, Lâm Đồng Chi không thấy được, quýnh lên, không thể nhịn được nữa, giơ tay cầm bút chọc vào lưng người ở trên một cái.
Động tác của cô rất nhẹ, nhẹ đến mức Cố Duy Bình căn bản không có cảm giác chứ đừng nói là phản ứng. Cuối cùng, giáo viên giảng xong. Cô cắn răng, chọc mạnh cây bút lên lưng cậu ấy.
Cố Duy Bình quay đầu lại ngạc nhiên nhìn cô. Lâm Đồng Chi chỉ nói một cách đơn giản: "Có thể xích ra một chút được không? Mình không nhìn thấy bảng."
Cậu ấy lập tức hiểu ý của cô, vì vậy rất dứt khoát quay đầu lại. Khi Lâm Đồng Chi lại ngẩng đầu lên, Cố Duy Bình và bạn cùng bàn của cậu ấy đã ngồi cách ra để lộ một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-nen-hanh-phuc/4026606/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.