“Cô chờ đã! Tôi lênthu dọn phòng trước rồi cô hãy vào” Anh chạy nhanh lên lầu thu dọn tranh chân dung của cô, bình thường không nghĩ sẽ có ngày này nên giấy vẽ mỗi chỗ một ít muốn thu dọn cũng không dễ chút nào. Nửa năm nay mỗi khi nhớ đến cô, anh đều thuận tay vẽ lại, vẽ nhiều đến nỗi đã trở thành thóiquen mất rồi.
Nên giấu ở đâu đây?
Anh nhìn xung quanh dừng lại ở cái ghế, đem hết cuộn vẽ giấu trên trần nhà, cao như vậy cô sẽ không nhìn thấy.
“Xong rồi! cô vào đi” Khúc Hải Tần vừa vào liền trực tiếp đi đến cái ghế dựa, hướng đến vị trí cạnh tường mà đi…
“?” anh há miệng muốn nói
“Anh không sao chứ?”
“Không có gì” anh kiên trì phun ra. Cô quay lại trèo lên ghế vươn tay với lêntrần nhà lần tìm gì đó. Bàn tay cô sờ đến cái hộp sắt hơi kiễng mũi chân lấy nó xuống. Cô sung sướng nở nụ cười, lấy tay phủi lớp bụi dày trênhộp cẩn thận cầm.
Rốt cuộc là cái gì khiến cô trân quý, lại còn cười ngọt ngào như vậy, Thật ghen tị!
Cô đang muốn nhảy xuống mắt lại để ý đến mấy cuộn giấy trắng đặt bên cạnh, giơ tay muốn lấy…. Mất mặt quá! Khấu Quân Khiêm nhắm mắt lại quả thậtkhông dám nhìn cô.
“Hóa ra anh cũng giống tôi thích lưu giữ đồ ởđây” bàn tay cô đưa đến một nửa liền thu tay về. Đó là đồ riêng tư củangười ta cô không nên tùy tiền động vào. Tương tự như cô, nếu cái hộpsắt này bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-mat/2518408/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.